Có những khoảnh khắc tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại in sâu trong lòng ta như một vệt nắng ấm giữa những ngày mưa. Là người làm nghề giáo, tôi đã nhận được không ít món quà từ học trò, những tấm thiệp xinh xắn, những bó hoa giản dị, hay chỉ đơn giản là lời chúc “Cô ơi, chúc cô 20/11 vui vẻ!”. Nhưng có lẽ, món quà đặc biệt nhất, khiến tôi nhớ mãi đến tận hôm nay, là món quà muộn ngày 20/11 năm 2023 - năm đầu tiên tôi chính thức đứng lớp với vai trò giảng viên môn Vật lý tại FPT PolySchool.
Đó cũng là một dấu mốc thật đặc biệt trong hành trình đứng lớp của tôi, là mùa 20/11 đầu tiên khi tôi đang mang trong mình một sinh linh bé nhỏ. Chiếc bụng bầu lúc ấy vẫn còn nhỏ, nếu không để ý kỹ sẽ khó nhận ra. Nhưng “đám nhỏ” lớp PC1901 với đôi mắt tinh nghịch và sự quan sát chẳng kém thám tử đã nhanh chóng phát hiện ra sự thay đổi ấy. Trong giờ học, có vài bạn thì thầm với nhau : “Dạo này cô hơi béo nha”, “ Ui hình như cô có em bé đó”...
Những ngày đầu tại PC1901... PC1901 là một tập thể rất đặc biệt - nghịch ngợm, lắm chiêu, nhưng cực kỳ tình cảm. Ngày đầu tiên tôi bước vào lớp, những gương mặt non nớt ấy nhìn tôi tò mò, ngại ngùng mà ánh lên sự hứng khởi. Có bạn còn hỏi thật lòng:
“Cô ơi, cô mới ra trường ạ?”
“Cô ơi, cô sinh năm bao nhiêu vậy ạ?”
Là một cô giáo dạy Vật lý, tôi luôn cố gắng khiến môn học này trở nên gần gũi và dễ thương hơn không chỉ là công thức, định luật hay bài tập khô khan, mà là những câu chuyện, hiện tượng thú vị quanh cuộc sống. Mỗi khi giảng xong một bài tập tôi vẫn hay trêu lớp: “Đó, các bạn thấy Vật lý có khó không? Chỉ cần mình chú ý, chăm chỉ một chút là sẽ okela mà!”
Dưới lớp là những cái gật gù, những ánh mắt sáng rực khi vừa “chinh phục” được một bài tập mà trước đây vẫn nghĩ rằng mình sẽ không thể giải nó.
Một số bạn còn tự tin hứa trước: “Ước gì lúc thi mà cũng vào bài thế này em sẽ mang điểm 10 về cho cô nha”
Trong không khí vui vẻ ấy, tôi cảm nhận rõ niềm hạnh phúc giản dị của nghề giáo - hạnh phúc khi được nhìn thấy học trò hiểu bài, mỉm cười, và mỗi tiết học đều trở thành một kỷ niệm nhỏ. Và trong số những kỷ niệm ấy thì ngày 21/11/2023 là kỷ niệm đặc biệt nhất.
Hôm đó, bầu không khí buổi sáng ở trường vẫn trong trẻo, tiếng cười nói của sinh viên vẫn rộn ràng khắp hành lang. Tôi tới lớp như mọi khi nhưng trong lòng vẫn còn một chút tiếc nuối vì hôm qua, đúng ngày 20/11, tôi bận việc nên không thể tham dự lễ tri ân cùng đồng nghiệp và học trò. Tôi tự nhủ, “Không sao, sang năm chắc sẽ khác. Dạy học là hành trình dài mà.” Trong lớp học, học trò của tôi vẫn tinh nghịch như mọi ngày, nhưng lại có gì đó hơi khác. Có vài ánh mắt lén nhìn nhau, vài tiếng cười khúc khích lạ thường. Và rồi, khi tiết học gần kết thúc, một sinh viên xin phép tôi được ra ngoài vì có việc gấp, lúc sau, một bạn sinh viên khác chạy vội vào lớp, hốt hoảng nói: “Cô ơi! Có bạn Hòa lớp mình đánh nhau ngoài hành lang!”
Tôi thoáng giật mình. Một luồng lo lắng thoáng qua bởi trong đầu tôi đã nghĩ đến đủ kịch bản, như phản xạ tự nhiên của một giáo viên chủ nhiệm lo cho học trò. Tôi bước nhanh ra ngoài, tim hơi đập nhanh, miệng vẫn nhắc “Bình tĩnh thôi các em ơi!”. Vậy mà khi ra tới nơi thì “trận chiến’ vừa hay kết thúc, không để lại hậu quả gì. Tôi hỏi lí do và nhận được câu trả lời chúng em hiểu lầm thôi ạ. Tôi thở phào nhẹ nhõm quay lại lớp học.
Bước tới cửa lớp, đèn trong lớp bất ngờ tắt phụt, cả lớp cùng đồng thanh: “Chúc mừng cô nhân ngày 20 tháng 11…” Tôi bật cười, vừa cảm động vừa không nói nên lời. Thì ra, “vụ đánh nhau” chỉ là màn kịch nhỏ mà cả lớp bày ra để tạo bất ngờ cho cô. Một bạn nhanh nhảu nói: “Cô ơi, hôm qua không gặp được cô nên tụi em quyết định hôm nay tổ chức bù ạ, dù có muộn một ngày nhưng tụi em muốn tự tay chuẩn bị ạ!” Cả lớp cười rộ lên, những khuôn mặt tinh nghịch mà đáng yêu vô cùng. Tôi nhìn quanh, góc bảng vẫn còn nguyên những công thức Vật lý tôi vừa giảng, còn giữa lớp là các bạn sinh viên nhỏ của tôi ngồi ngay ngắn, háo hức tạo bất ngờ cho cô.
Rồi từng ánh đèn flash từ điện thoại học trò bật sáng lung linh, ấm áp. Trên màn hình chiếu, video kỷ niệm hiện lên: những khoảnh khắc của cô trò PC1901, từ buổi học đầu tiên, những tiết học vui nhộn, đến những lần tôi cười xòa vì trò tinh nghịch của các con.
Bài hát Cô tuyệt vời nhất được vang lên, tiếng hát không đều, có chỗ vỡ tiếng, có bạn quên lời, nhưng với tôi, đó là bản nhạc ấm áp nhất thế gian. Sau khi bài hát kết thúc, ánh đèn bật sáng trở lại. Cả lớp đồng loạt cười, vỗ tay, rồi lần lượt tiến đến bàn tôi, trao những tấm thiệp nhỏ và nói lời chúc. Một tấm thiệp màu hồng viết nắn nót:
“Dear cô Quỳnh,
Một mùa 20/11 nữa lại đến, dù có phần muộn màng. Nhưng PC1901 xin chúc cô luôn cuti, yêu đời và thành công ạ! #luvfrom1901”
Một tấm khác vẽ hình trái tim đỏ thắm, quanh đó là những dòng chữ vụng về mà đáng yêu:
“Cô Quỳnh cuti số 1 thế giới. Chúc cô luôn hạnh phúc, mẹ tròn con vuông, đạt nhiều điều ạ.”

Trên bàn tôi là vài gói kẹo màu hồng, hộp bánh nhỏ và một tấm thiệp dán hình dễ thương. Không có bóng bay, không hoa rực rỡ, chỉ có ánh đèn flash, những tiếng hát và những nụ cười thật lòng. Nhưng tôi thấy mình như đang đứng giữa cả một bầu trời yêu thương. Tôi không thể kìm được nước mắt. Nước mắt của hạnh phúc, của sự xúc động, của một cô giáo trẻ được học trò yêu thương đến thế. Có lẽ, không ai hiểu được cảm giác ấy thiêng liêng như thế nào khi bạn được nhìn lại chính mình qua ánh mắt của học trò. Cả lớp ùa lại, cười đùa, chụp ảnh cùng nhau. Một bạn nhanh tay chụp bức ảnh “đại gia đình PC1901” - khoảnh khắc mà tôi vẫn giữ mãi đến bây giờ. Trong ảnh, tôi đứng giữa lớp, tay cầm thiệp, miệng cười tươi hết cỡ. Phía sau là các bạn sinh viên làm ký hiệu trái tim, khuôn mặt rạng rỡ và ánh đèn flash vẫn lấp lánh.
Một ngày muộn mà hóa trọn vẹn. Ngày 20/11 năm ấy đến muộn một ngày, nhưng với tôi, đó là một ngày đầy đủ nhất, trọn vẹn nhất và xúc động nhất.
Tôi đã từng nghĩ nghề giáo là những giờ lên lớp, những trang giáo án, những bài kiểm tra. Nhưng không, nghề giáo còn là những khoảnh khắc như thế này - khi bạn được học trò “lừa” chỉ để nhìn thấy nụ cười của mình, khi bạn được yêu thương bằng những hành động giản dị nhưng đầy ấm áp. Đôi khi, hạnh phúc trong nghề không đến từ những lời tri ân lớn lao, mà từ những điều nhỏ bé: một tấm thiệp viết tay, một video được quay vội, một bài hát chúc mừng chưa kịp tập kỹ, hay đơn giản là những ánh đèn flash lung linh trong căn phòng học nhỏ. Với tôi, tất cả những điều ấy chính là “ánh sáng nghề giáo” – không rực rỡ, không ồn ào, nhưng đủ để sưởi ấm trái tim của một cô giáo trẻ dạy Vật lý và người mẹ tương lai.
Giờ đây, mỗi khi nhớ lại ngày hôm ấy, tôi vẫn bật cười khi nghĩ về màn “đánh nhau giả” khiến tim mình suýt nhảy khỏi lồng ngực. Nhưng nếu không có màn kịch nhỏ ấy, có lẽ tôi đã không có một kỷ niệm đẹp đến thế - kỷ niệm của tình yêu, sự gắn kết và niềm hạnh phúc giản dị mà chỉ nghề giáo mới mang lại. Có những ngày tôi mệt mỏi, bài giảng chưa trọn vẹn, hay khi lớp học ồn ào quá mức, tôi lại nhớ về ngày 21/11 năm ấy, ngày mà một “món quà muộn” đã khiến tôi bật khóc vì hạnh phúc. Món quà ấy dạy tôi rằng người thầy không cần hoàn hảo, chỉ cần chân thành. Và học trò, dù đôi khi bướng bỉnh hay nghịch ngợm, vẫn luôn có một trái tim biết yêu thương, biết cảm nhận.
Đã qua nhiều mùa 20/11, nhưng kỷ niệm về món quà muộn năm ấy vẫn sống động trong tim tôi như ngày đầu. Tôi biết, mai này khi “bé học sinh đặc biệt” trong bụng tôi ngày ấy lớn lên, tôi sẽ kể lại cho con nghe câu chuyện này bằng cả niềm tự hào:
“Ngày xưa, khi con còn trong bụng mẹ, mẹ là cô giáo dạy Vật lý, và mẹ đã có những học trò tuyệt vời như thế đấy. Các anh chị không chỉ học từ mẹ những kiến thức Vật lý, mà còn dạy mẹ cách yêu thương, kiên nhẫn và hạnh phúc hơn mỗi ngày.”
Đinh Như Quỳnh
| Là mô hình giáo dục trực thuộc Tập đoàn FPT, FPT PolySchool hiện đang triển khai chương trình đào tạo dành cho học sinh sau tốt nghiệp THCS với 6 ngành học mũi nhọn: Lập trình máy tính, Công nghệ thông tin, Thiết kế đồ họa, Quản trị kinh doanh, Quản lý vận tải và dịch vụ logistics và Quản trị khách sạn cùng 9 chuyên ngành bắt nhịp xu thế thị trường. Trải qua hơn 5 năm hình thành và phát triển, nhà trường đã xây dựng mạng lưới kết nối với hơn 2.000 doanh nghiệp, có mặt tại 18 tỉnh thành trên toàn quốc và đạt tỷ lệ sinh viên tốt nghiệp có việc làm lên tới 97,7% - một con số ấn tượng khẳng định niềm tin và chất lượng. Đăng ký FPT PolySchool ngay hôm nay để trở thành sinh viên FPT PolySchool sau tốt nghiệp THCS tại đây: bit.ly/FPTPolySchool2025 hoặc qua hotline 0963.400.865. |