Xin chào tất cả các bạn sinh viên, ngày hôm nay của các bạn thế nào? Nếu là một ngày tồi tệ, vậy có lẽ bạn chưa được trải qua tiết học hôm nay rồi, chúng ta kiểm tra bài cũ nhé. Nếu hôm nay là một ngày đẹp trời vậy người đẹp như cô hôm nay sẽ tặng các bạn một câu đố, ai giải được thì được cộng điểm thưởng dự án.. Đó là một trong những cách bắt đầu một tiết học của tôi. Giới thiệu một chút nhé, tôi tên là Vũ Thị Tươi, giảng viên Toán, bộ môn Văn hóa phổ thông FPT PolySchool Thanh Hóa.

Duyên lành đưa tôi đến với nghề giáo
Có lẽ, nhiều người tỏ ra khá bất ngờ khi nghe tôi nói rằng mình là giảng viên Toán. Chắc vì với dáng người nhỏ nhắn, giọng nói nhẹ nhàng, ai cũng nghĩ tôi phù hợp với trẻ mầm non hoặc tiểu học hơn là đứng lớp ở một trường Cao đẳng. Khi biết tôi đang giảng dạy tại Trường Cao đẳng FPT Polytechnic Thanh Hóa, họ lại cười hỏi nửa đùa nửa thật: “Sinh viên lớn thế, có bao giờ cô bị các em ‘bắt nạt’ không?”. Tôi chỉ cười - nụ cười của một người đã quen với những ngạc nhiên ấy. Vì tôi hiểu, sức mạnh của nghề giáo không nằm ở vẻ ngoài, mà ở tình yêu nghề và sự tôn trọng mà mình trao cho sinh viên mỗi ngày.
Nghề giáo đến với tôi như một cơ duyên, hay nói đúng hơn là một lời gọi từ bên trong. Thuở nhỏ, tôi đã thích môn Toán, thích cảm giác được đứng trên bục giảng, cầm viên phấn viết lên bảng. Tôi thấy hạnh phúc khi giúp bạn cùng lớp hiểu một bài Toán khó, và niềm vui ấy cứ lớn dần, lớn dần cho đến khi tôi chọn nghề giáo - dù biết rằng đó không phải con đường dễ dàng.
Khi Toán học trở nên gần gũi và biết mỉm cười
Ngày đầu tiên bước chân vào giảng đường với tư cách là giảng viên, tim tôi vừa run vừa háo hức. Trước mặt tôi là hàng trăm gương mặt trẻ trung, ánh mắt trong veo chứa đựng bao khát vọng. Tôi thầm nghĩ: “Làm sao để các em yêu Toán như tôi đã từng yêu? Làm sao để mỗi giờ học không chỉ là bài giảng, mà còn là một kỷ niệm đẹp?” Và tôi bắt đầu hành trình của mình - hành trình gieo những hạt mầm yêu thương trong từng tiết học.

Mỗi khi chuẩn bị bài giảng, tôi luôn tự hỏi: “Nếu mình là sinh viên, mình muốn nghe bài này thế nào? Mình sẽ thấy điều gì thú vị?” Chính vì vậy, tôi không chỉ dạy cách giải một bài toán, mà còn kể cho các em nghe về ý nghĩa phía sau con số, về sự logic, tính kiên trì, và cả vẻ đẹp tiềm ẩn trong những quy luật tưởng chừng khô cứng.
Nếu ai đó nghĩ rằng lớp học Toán chỉ có im lặng và những con số, thì có lẽ họ chưa từng bước vào lớp học của tôi. Tôi luôn tin rằng tri thức chỉ thật sự lan tỏa khi người học cảm thấy vui vẻ. Vì thế, tôi luôn cố gắng để mỗi tiết học tràn đầy tiếng cười, những tiếng cười trong sáng, tự nhiên và đầy năng lượng.
Tôi thường bắt đầu buổi học bằng một câu chuyện nhỏ, đôi khi là một tình huống vui trong đời sống, đôi khi là kỷ niệm của chính tôi và sinh viên khóa trước. Không khí vì thế mà trở nên ấm áp, cởi mở. Tôi nhận ra rằng khi sinh viên cảm thấy được thấu hiểu, các em sẽ học tập chủ động hơn, sẵn sàng đặt câu hỏi, và không ngại nói ra suy nghĩ của mình.
Với tôi, niềm vui lớn nhất không phải là khi sinh viên làm đúng tất cả các bài toán, mà là khi các em dám nói, dám sai, dám sửa và quan trọng hơn hết là dám yêu thích môn học này.
Bên ngoài giờ học chính khóa, tôi thường tổ chức những “hoạt động vui” nho nhỏ – nơi sinh viên được chia sẻ buồn vui trong cuộc sống hàng ngày, được cùng nhau giải tỏa áp lực khi bị dí deadline và dự án môn học, à còn tranh thủ quay những video tiktok hài hước nữa chứ. Nói về sinh viên FPS thì tình cảm vô cùng, nên là đừng ai hỏi tôi có bị bắt nạt không nhé, yêu thương nhau lắm í. Cũng có lúc, sinh viên tìm đến tôi không phải vì bài Toán khó, mà vì những nỗi buồn trong cuộc sống: chuyện học tập, chuyện gia đình, chuyện tình cảm. Tôi lắng nghe, chia sẻ, đôi khi chỉ bằng một ly trà sữa và vài lời động viên giản dị cũng khiến bạn ấy vui hơn.
Tôi vẫn nhớ mãi hình ảnh một cậu sinh viên năm nhất, ngày đầu vào lớp còn ngại ngùng, luôn ngồi nép ở góc cuối và tránh ánh nhìn của tôi. Cậu từng nói nhỏ: “Cô ơi, em sợ môn Toán lắm, từ hồi cấp ba đến giờ toàn trượt thôi.” Tôi chỉ cười, bảo rằng: “Không sao đâu, cô và em cùng học lại từ đầu nhé.” Suốt học kỳ, tôi dành thêm thời gian quan tâm bạn ấy hơn một chút, hỏi han, động viên từng chút một. Đến cuối kỳ, cậu ấy đạt điểm khá, nhưng điều làm tôi xúc động hơn cả là khi cậu gửi tin nhắn:
“Cô ơi, lần đầu tiên em thấy Toán không còn đáng sợ. Cảm ơn cô đã tin em, để em cũng tin chính mình.”
Tôi đọc mà rưng rưng. Hóa ra, chỉ một chút kiên nhẫn, một chút lòng tin thôi cũng có thể thay đổi một người. Và đó là lý do tôi chưa bao giờ ngừng yêu nghề.

Học trò – người thầy của chính tôi
Thỉnh thoảng, giữa những bộn bề công việc, tôi lại nhận được những tin nhắn thật dễ thương: “Cô ơi, em vừa được nhận lương, mình trà sữa hay đi ăn gì không cô”, “Cô ơi, em vẫn giữ vở ghi môn Toán của cô để dạy lại cho đứa em.” Mỗi lần như vậy, tôi lại mỉm cười thật lâu. Bởi tôi biết, những điều nhỏ bé mình gieo hôm nay, đang âm thầm nảy mầm trong những hành trình lớn hơn của các em.
Cũng có những lúc tôi cảm thấy mệt mỏi. Là khi bài giảng chuẩn bị mãi chưa ưng ý, là khi lớp học ồn ào, là khi hôm nay các bạn không có hứng học tập, hay khi có sinh viên bỏ học giữa chừng. Nhưng rồi, một ánh mắt thân thương từ sinh viên ngoài hành lang, tôi lại thấy lòng mình ấm lên. Tôi nhận ra, người giáo đôi khi cũng được học lại - học cách kiên nhẫn, học cách lắng nghe và học cách yêu thương không điều kiện.
Nhiều năm đứng lớp, tôi vẫn luôn tự hỏi: “Liệu mình đã đủ tốt với học trò chưa?” Và có lẽ, câu trả lời nằm trong những nụ cười của sinh viên mỗi khi kết thúc buổi học, trong những tấm thiệp tự tay làm, những bức tranh tự vẽ, những lời chúc ý nghĩa… tặng tôi vào ngày Nhà giáo Việt Nam, trong ánh mắt biết ơn của các bạn khi tặng cô. Mỗi lần như vậy, tôi lại thấy lòng mình bình yên đến lạ.
Khi tình yêu nghề thắp sáng từng con số
Tôi không phải người hoàn hảo, nhưng tôi muốn các em cảm nhận được rằng, nghề giáo không chỉ dạy tri thức, mà còn là người bạn đồng hành trong hành trình trưởng thành. Tôi không dám nói mình là một giảng viên giỏi, nhưng tôi luôn cố gắng để là người giảng viên tử tế và chân thành. Bởi tôi tin, chỉ khi giảng viên trao đi bằng trái tim, sinh viên mới đón nhận bằng trái tim.
Và có lẽ, điều đẹp nhất trong nghề giáo là khi ta nhận ra rằng, Toán học cũng có thể mỉm cười, khi nó được viết nên bằng niềm yêu nghề và tình yêu thương vô hạn dành cho học trò.
Có lẽ, phần thưởng lớn nhất cho một giảng viên không nằm ở danh hiệu hay vị trí, mà là khi thấy học trò mình trưởng thành, hạnh phúc và vẫn nhớ đến cô với một nụ cười. Và khi ấy, tôi lại thì thầm với chính mình: “Thì ra, Toán học cũng biết mỉm cười.”

Vũ Thị Tươi
| Là mô hình giáo dục trực thuộc Tập đoàn FPT, FPT PolySchool hiện đang triển khai chương trình đào tạo dành cho học sinh sau tốt nghiệp THCS với 6 ngành học mũi nhọn: Lập trình máy tính, Công nghệ thông tin, Thiết kế đồ họa, Quản trị kinh doanh, Quản lý vận tải và dịch vụ logistics và Quản trị khách sạn cùng 9 chuyên ngành bắt nhịp xu thế thị trường. Trải qua hơn 5 năm hình thành và phát triển, nhà trường đã xây dựng mạng lưới kết nối với hơn 2.000 doanh nghiệp, có mặt tại 18 tỉnh thành trên toàn quốc và đạt tỷ lệ sinh viên tốt nghiệp có việc làm lên tới 97,7% - một con số ấn tượng khẳng định niềm tin và chất lượng. Đăng ký FPT PolySchool ngay hôm nay để trở thành sinh viên FPT PolySchool sau tốt nghiệp THCS tại đây: bit.ly/FPTPolySchool2025 hoặc qua hotline 0963.400.865. |