HÀNH TRÌNH MÀU CAM – TỪ NGƯỜI HỌC TRÒ ĐẾN NGƯỜI TRUYỀN LỬA

19:20 19/11/2025

Có những câu chuyện không cần phải tô vẽ, bởi chính chúng đã mang sẵn trong mình cảm xúc rất thật. Và với tôi, hành trình ấy mang màu cam, sắc màu của những ngày tuổi trẻ rực rỡ, của sự kiên trì, của những ước mơ được nhen lên rồi lớn dần theo từng bước trưởng thành. Và có những hành trình bắt đầu rất nhẹ nhàng, đến mức ta không nhận ra mình đã bước vào nó từ bao giờ….

Hành trình từ cô sinh viên nhỏ bé đến người tìm thấy ước mơ. Tôi còn nhớ rõ cảm giác lần đầu tiên khoác lên mình chiếc áo cam của Đại học FPT: vừa háo hức, vừa ngập tràn hy vọng. Khi đó, tôi chỉ là một cô gái trẻ, mang trong mình nhiều bỡ ngỡ. Nhưng cũng chính từ những ngày đi học sớm, về muộn, những buổi trình bày run đến mức tay lạnh cóng, và cả những lần được thầy cô góp ý tận tâm… tôi bắt đầu hiểu rằng: “Nếu mình đi đủ lâu và học đủ nhiều, mình sẽ tạo được phiên bản tốt nhất của chính mình.” 

Tôi không biết nghề giáo sẽ chạm đến mình theo cách nào. Tôi chỉ biết mỗi lần chia sẻ điều mình đã hiểu… trái tim tôi rộn lên một niềm vui rất lạ.

Không ngừng trau dồi vì ước mơ được đứng lớp. Tôi chọn học thêm lên cao học, tìm hiểu sâu hơn, thử sức ở nhiều vị trí vì tôi hiểu rằng nếu muốn trở thành người truyền đạt mình phải đi xa hơn nữa. Vậy là tôi học tiếp, học nhiều hơn, học khó hơn. Tôi nhận mọi cơ hội tham gia hoạt động, sự kiện, hỗ trợ dự án để rèn kỹ năng. Có những đêm ngồi giải bài đến 2–3 giờ sáng, mắt cay xè nhưng vẫn thấy vui vì mình đang tiến bộ. Có những ngày mệt nhoài vì chạy dự án, hoạt động, sự kiện… nhưng tôi chưa từng nghĩ đến việc dừng lại. Tôi luôn nhắc nhở mình: “Cố thêm chút nữa để giỏi hơn ngày hôm qua.”

Và rồi, ngày tôi được nhận vào đội ngũ giảng viên trẻ của FPT, trái tim tôi như vỡ òa. Niềm vui, niềm tự hào, xen lẫn chút lo lắng… tất cả hòa vào nhau. Ngày nhận được tin, tôi run. Run vì hạnh phúc, vì tự hào, và vì cảm giác như ước mơ của cô sinh viên năm nào đang mỉm cười bước đến bên tôi. Tôi hiểu rằng từ hôm nay, mình không chỉ học để biết, mà học để dạy, để truyền, để dẫn đường. 

Nếu ngày xưa tôi mặc áo cam để đi học, thì hôm nay tôi mặc màu áo ấy để giảng dạy. Điều đó khiến tôi đôi lúc đứng trước gương mà lặng người. Ngày trước tôi bước vào lớp với tư cách là sinh viên. Bây giờ tôi bước vào lớp với tư cách là giảng viên, là người dẫn đường, người truyền cảm hứng, người đồng hành. Màu áo vẫn vậy, nhưng tôi thì đã khác: trưởng thành hơn, bản lĩnh hơn và mang trên vai trách nhiệm lớn hơn. Khi bắt đầu đứng lớp, tôi mới thật sự hiểu: nghề giáo không chỉ dạy chữ, dạy kỹ năng… mà còn dạy bằng trái tim.

Điều khiến tôi xúc động nhất khi trở thành giảng viên, chính là cảm giác được tin tưởng. Các em tìm đến tôi không chỉ vì bài học, mà còn vì những câu chuyện đời thường: “Cô ơi, em stress quá”, “Cô ơi, nhóm em cãi nhau”, “Cô ơi, em lạc hướng rồi…”. Tôi dần quen với việc vừa là cô, vừa là chị, có lúc là người lắng nghe, lúc là người thúc đẩy, lúc là người ôm lấy sự yếu đuối của các em.

Hành trình truyền lửa của tôi bắt đầu từ những điều rất nhỏ:

Một cái gật đầu động viên khi sinh viên run rẩy trong buổi thuyết trình đầu tiên.

Một câu “Em làm được mà” dành cho bạn đã từng nghĩ mình kém cỏi.

Một buổi chiều ngồi lại thêm 30 phút chỉ để giảng lại một kiến thức đơn giản nhưng khiến bạn ấy trăn trở cả tuần.

Tôi nhận ra, đôi khi điều các em cần không phải là những bài giảng thật lớn, mà là một ánh mắt tin tưởng rằng các em có thể thay đổi.

Có những khoảnh khắc khiến tôi nhớ mãi: 

Là khi một bạn sinh viên đứng trước mặt tôi, tay cầm bài đồ án run run, nói nhỏ: “Cô ơi, em không nghĩ mình có thể làm được đến đây.”

Là khi cả lớp cùng ôm lấy bạn vừa vượt qua môn khó nhất và nói: “Tụi em làm được rồi.”

Là khi những sinh viên từng nhút nhát viết cho tôi dòng tin: “Nhờ cô mà em tin mình có giá trị.”

Những khoảnh khắc ấy khiến tôi hiểu rằng mình đang làm một điều lớn lao hơn những gì tôi từng nghĩ. Tôi không chỉ dạy một môn học. Tôi đang chạm vào những giấc mơ còn non trẻ và giúp chúng đủ can đảm để lớn lên.

Mỗi khi nhìn thấy ánh mắt sáng lên của sinh viên khi hiểu bài, khi dám thử, khi dám sai, khi dám đứng dậy lại… tôi biết rằng ngọn lửa của mình đang lan ra. Không ồn ào, không rực rỡ, nhưng bền bỉ và âm ỉ, giống như chính hành trình tôi đã đi qua. Và chính các em những người trẻ với trái tim đầy ước mơ lại là nguồn nhiên liệu khiến ngọn lửa trong tôi không bao giờ tắt.

Tôi chưa từng nghĩ mình sẽ thương sinh viên nhiều đến vậy. Những ánh mắt sáng lên khi hiểu bài.  Những nụ cười rạng rỡ khi đồ án đạt điểm cao.  Những chiếc bánh tráng, hộp sữa, tờ giấy “cô ơi cố lên” trong ngày tôi mệt. Chúng nhắc tôi nhớ rằng: mình không cô đơn trên hành trình này. 

FPT mang đến cho tôi không chỉ một môi trường làm việc năng động, mà còn là những đồng nghiệp thật sự tốt, những người luôn sẵn sàng chia sẻ, hỗ trợ và cùng tôi vượt qua từng bước của hành trình giảng dạy.

Ở FPT PolySchool Đồng Nai, tôi may mắn có được sự hỗ trợ tuyệt vời từ các phòng ban: từ Phòng Đào tạo luôn sát cánh trong từng công việc chuyên môn, đến Phòng CTSV, Hành chính… mỗi bộ phận đều làm việc với tinh thần trách nhiệm và sự tận tâm khiến tôi cảm thấy mình không bao giờ đơn độc. Chính nhờ sự đồng hành ấy, tôi có thể tập trung hết mình cho sinh viên, cho những giờ đứng lớp nhiệt huyết và cho khát khao mang đến giá trị tốt nhất cho các em mỗi ngày.

FPT không chỉ là nơi tôi làm việc, đó là nơi tôi được tiếp sức, được tin tưởng và được trưởng thành. Tôi dạy Digital Marketing, một ngành thay đổi từng ngày. Nhưng trong mỗi bài giảng, tôi tìm cách gieo vào các em nhiều hơn kiến thức: là bản lĩnh, là tinh thần sáng tạo, là sự bền bỉ, là niềm tin vào chính mình.

Tôi muốn các em hiểu rằng:  

“Khi bạn có nhiệt huyết, cả thế giới sẽ nhường đường bạn bước.”  

Và tôi muốn trở thành người thắp lên ngọn lửa ấy. Khi nhìn lại hành trình gắn bó với màu cam từ những năm còn là sinh viên, tôi thấy mình đã đi được một đoạn đường dài nhưng trái tim vẫn cháy như những ngày đầu tiên.

Tôi nhận ra:  

Tôi chọn giáo dục không phải vì đó là một công việc.  

Tôi chọn giáo dục vì tôi muốn trao đi những điều mình từng nhận.  

Khi nhìn lại hành trình của mình, tôi nhận ra: tôi đã lớn lên cùng màu cam, trưởng thành cùng màu cam và bây giờ đang truyền lửa cho thế hệ trẻ cũng trong chính màu áo ấy. Màu cam là thanh xuân, là hành trình, là niềm tự hào tôi mang theo mỗi ngày.  

Và tôi sẽ tiếp tục đi, tiếp tục dạy, tiếp tục truyền lửa cho đến khi những thế hệ học trò của mình đủ mạnh mẽ để thắp sáng ước mơ của chính họ. 

Và nếu được chọn lại một lần nữa…

Tôi vẫn sẽ chọn màu cam.

Vẫn sẽ chọn giảng đường.

Vẫn sẽ chọn trở thành người truyền lửa.

Bởi vì tôi biết:

“Chỉ cần mình còn cháy, những ngọn lửa trẻ phía trước sẽ không bao giờ tắt. Và màu áo cam sẽ mãi còn như hơi ấm theo tôi suốt những năm tháng thanh xuân, như niềm tin nâng bước từng thế hệ học trò, và như lời nhắc rằng hành trình gieo sáng này chưa bao giờ dừng lại.”

Hà Thị Thanh Trang

Là mô hình giáo dục trực thuộc Tập đoàn FPT, FPT PolySchool hiện đang triển khai chương trình đào tạo dành cho học sinh sau tốt nghiệp THCS với 6 ngành học mũi nhọn: Lập trình máy tính, Công nghệ thông tin, Thiết kế đồ họa, Quản trị kinh doanh, Quản lý vận tải và dịch vụ logistics và Quản trị khách sạn cùng 9 chuyên ngành bắt nhịp xu thế thị trường. Trải qua hơn 5 năm hình thành và phát triển, nhà trường đã xây dựng mạng lưới kết nối với hơn 2.000 doanh nghiệp, có mặt tại 18 tỉnh thành trên toàn quốc và đạt tỷ lệ sinh viên tốt nghiệp có việc làm lên tới 97,7% - một con số ấn tượng khẳng định niềm tin và chất lượng.

Đăng ký FPT PolySchool ngay hôm nay để trở thành sinh viên FPT PolySchool sau tốt nghiệp THCS tại đây: bit.ly/FPTPolySchool2025 hoặc qua hotline 0963.400.865.

Cùng chuyên mục

ĐĂNG KÝ TƯ VẤN TRỰC TUYẾN

  • This field is for validation purposes and should be left unchanged.

Bình Luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *