Tôi tên là Phạm Thị Phương Trinh, giảng viên môn Vật lí thuộc Bộ môn Văn hoá phổ thông của FPT PolySchool. Bốn năm gắn bó cùng ngôi trường này cũng chính là bốn năm tôi chứng kiến từng bước trưởng thành của một tập thể trẻ trung, sáng tạo và tràn đầy khát vọng mang tri thức đến cho thế hệ mới. Hôm nay, tôi xin kể cho quý vị nghe một câu chuyện nhỏ nhưng là cả một hành trình đầy ý nghĩa trong quãng đời làm nghề của tôi, câu chuyện mang tên: “Ánh sáng từ phòng học nhỏ.”
---
Nội dung bài viết
Chương 1: Ngày đầu tiên đến lớp
Bốn năm trước, tôi bước vào FPT PolySchool trong vai trò là một trong những giảng viên đầu tiên của nhà trường. Khi ấy, FPT PolySchool còn là một cái tên mới mẻ, những dãy phòng học còn thơm mùi sơn mới, bảng viết còn chưa có vết bút nào. Nhưng trong ánh mắt của những người đồng nghiệp và học trò đầu tiên, tôi thấy một thứ ánh sáng lấp lánh - ánh sáng của niềm tin, của khởi đầu.
Ngày đầu tiên đứng lớp, tôi vẫn nhớ rõ cảm giác hồi hộp khi nhìn xuống những gương mặt học trò mới. Có em còn thì thầm với bạn: “Trời ơi, Vật lí à? Khó lắm đó!” Một bạn khác lại nói: “Môn này toàn công thức, em sợ lắm luôn!”
Tôi nghe mà bật cười. Rồi nhẹ nhàng hỏi cả lớp: “Các em biết không, Vật lí là môn học giúp chúng ta hiểu được cách thế giới này hoạt động. Mỗi chuyển động, mỗi âm thanh, mỗi giọt nước rơi đều có câu chuyện của riêng nó. Chỉ cần mình chịu lắng nghe, Vật lí sẽ trở nên thú vị vô cùng.”
Câu nói ấy, có lẽ chỉ là lời mở đầu, nhưng lại là lời hứa của tôi với chính mình: Làm sao để học trò yêu được môn học tưởng chừng khô khan này.
---
Chương 2: Biến công thức thành hành trình khám phá
Tôi bắt đầu tìm cách biến từng tiết học thành một cuộc trải nghiệm. Không chỉ là bài giảng, mà là một hành trình khám phá khoa học bằng trái tim.
Chúng tôi làm con lật đật bằng bìa cứng để hiểu về trọng tâm và cân bằng lực. Chúng tôi chế tên lửa mini từ chai nhựa và ống hút, để cảm nhận phản lực trong đời thực. Chúng tôi còn thiết kế cầu Rồng bằng bìa carton, tìm cách để nó vừa đẹp vừa chịu lực tốt, đó không chỉ là bài học về cơ học, mà còn là bài học về sự sáng tạo, sự hợp tác và cả lòng kiên nhẫn.
Tôi nhớ một buổi chiều, lớp tôi đang thử nghiệm cầu Rồng mô hình. Một cây cầu bằng bìa gãy đôi khi chúng tôi đặt tải trọng lên. Cả lớp lặng đi. Một bạn nam nhỏ giọng nói: “Cô ơi, chắc em làm sai rồi…”
Tôi bước lại, cười và nói: “Không sao cả. Trong khoa học, thất bại không có nghĩa là sai. Nó chỉ là một bước trên con đường tìm ra điều đúng.”
Và thế là, cả nhóm lại hì hục sửa, thử, rồi reo lên khi cây cầu đứng vững. Khoảnh khắc ấy, trong đôi mắt các em lấp lánh niềm vui - thứ ánh sáng mà tôi luôn tìm kiếm.
Có lần, một học trò viết cho tôi mảnh giấy nhỏ: “Cô ơi, nhờ cô mà em không còn sợ Vật lí nữa. Em thấy môn này vui thật!” Chỉ một dòng chữ giản dị thôi, nhưng khiến tôi rưng rưng. Bởi tôi biết, mình đã gieo được một hạt giống yêu thương vào tâm trí học trò.
---
Chương 3: Bốn năm đồng hành cùng sự trưởng thành
Bốn năm trôi qua, FPT PolySchool giờ đây đã khoác lên mình một diện mạo mới. Từ những dãy phòng học nhỏ ban đầu, nay trường đã trở thành một môi trường học tập hiện đại, năng động và tràn đầy cảm hứng.
Tôi - người giảng viên năm nào còn bỡ ngỡ, giờ đã có bốn năm tuổi nghề, bốn năm làm bạn với bảng trắng bút đen, bốn năm chứng kiến bao thế hệ học trò trưởng thành.
Có em từng học yếu, ít nói, ngại phát biểu, giờ đã trở thành sinh viên tự tin đứng thuyết trình. Có em từng sợ môn học của tôi, giờ lại rất thích học vì… “thấy cô dạy Vật lí vui quá.”
Những thay đổi nhỏ bé ấy, đối với tôi, là những bông hoa đầu tiên trên con đường gieo trồng tri thức.

Nhiều người hỏi tôi: “Điều gì khiến cô gắn bó với nghề đến vậy?” Tôi chỉ mỉm cười: “Vì mỗi ngày đến lớp, tôi lại được thấy tương lai.”
Tương lai trong ánh mắt học trò. Tương lai trong từng câu hỏi ngây ngô mà thông minh đến bất ngờ. Tương lai trong những tiếng “A! Em hiểu rồi!” vang lên giữa tiết học.
---
Chương 4: Khi người thầy cũng được học
Có lẽ ít ai nói ra, nhưng làm nghề giáo cũng là một hành trình… học suốt đời. Tôi học từ chính học sinh của mình, học cách kiên nhẫn hơn, lắng nghe nhiều hơn, và học cách yêu nghề thêm mỗi ngày.
Có những hôm mệt mỏi vì công việc, vì áp lực, nhưng chỉ cần bước vào lớp nghe tiếng “Cô ơi!” thân thương là mọi mệt nhọc tan biến. Có hôm trời mưa, tôi ướt cả áo vì chạy sang lớp kịp giờ, vậy mà nhìn thấy học sinh đang lau bảng sẵn, đặt bút dạ ngay ngắn, tôi thấy lòng mình ấm đến lạ.
Chính học trò dạy tôi rằng: Khi ta trao đi tình yêu, ta sẽ nhận lại gấp bội. Học trò cũng dạy tôi rằng: Một tiết học hay không nằm ở giáo án, mà ở cách người thầy truyền lửa cho trái tim học sinh.
---
Chương 5: Ánh sáng từ phòng học nhỏ
Tôi thường gọi lớp học của mình là “phòng thí nghiệm của những giấc mơ.” Vì ở đó, tôi thấy rõ từng giọt mồ hôi của học trò, từng ánh mắt tập trung khi đo đạc, từng tiếng reo vui khi dự án stem thành công.
Và tôi hiểu rằng: Giáo dục là hành trình thắp sáng. Người thầy là ngọn nến, cháy lên để trao ánh sáng cho những ngọn đèn nhỏ khác.
Ánh sáng ấy không ồn ào, không rực rỡ, nhưng âm ỉ, bền bỉ và ấm áp. Nó có thể bắt đầu từ một phòng học nhỏ, từ một lời động viên, từ một nụ cười thầy cô nhưng rồi lan đi xa, thật xa.
Giờ đây, mỗi khi bước vào lớp, tôi không còn chỉ thấy bảng đen và phấn trắng. Tôi thấy cả ước mơ đang nảy mầm trong ánh mắt học trò. Tôi thấy cả niềm tin đang lớn dần lên trong từng câu trả lời. Và tôi hiểu rằng, đó chính là phần thưởng lớn nhất cho người làm nghề dạy học.
---
Chương 6: Lời hứa của người gieo sáng
Bốn năm, tôi đã cùng FPT PolySchool đi qua những chặng đường đầu tiên đầy gian nan nhưng cũng đầy niềm vui. Nhìn lại, tôi biết mình đã thay đổi. Từ một cô giáo trẻ, nay tôi trở thành một phần trong hành trình lớn của ngôi trường này.
Và tôi tự hứa với bản thân: Dù mai này hành trình có dài, tôi vẫn sẽ luôn giữ ngọn lửa ấy trong tim. Sẽ tiếp tục gieo những hạt mầm đam mê Vật lí vào trái tim học trò. Sẽ biến mỗi giờ học thành một nguồn cảm hứng để các em hiểu rằng, khoa học không chỉ là công thức, mà còn là cách để hiểu cuộc sống.

---
Lời kết: Khi ánh sáng được lan toả
Hôm nay, khi tại đây, kể lại câu chuyện nhỏ của mình, tôi chỉ muốn nói một điều:
Nếu có điều gì tôi tự hào nhất sau bốn năm ở FPT PolySchool, thì đó không phải là những bài giảng hay, không phải là những thí nghiệm thành công, mà là những ánh mắt sáng lên khi học trò tìm thấy niềm tin vào chính bản thân mình.
Bởi vì, với tôi, khi người thầy biết cách thắp sáng, thì học trò sẽ là những ngọn đèn tiếp nối ánh sáng ấy đi thật xa.
– Hết –
| Là mô hình giáo dục trực thuộc Tập đoàn FPT, FPT PolySchool hiện đang triển khai chương trình đào tạo dành cho học sinh sau tốt nghiệp THCS với 6 ngành học mũi nhọn: Lập trình máy tính, Công nghệ thông tin, Thiết kế đồ họa, Quản trị kinh doanh, Quản lý vận tải và dịch vụ logistics và Quản trị khách sạn cùng 9 chuyên ngành bắt nhịp xu thế thị trường. Trải qua hơn 5 năm hình thành và phát triển, nhà trường đã xây dựng mạng lưới kết nối với hơn 2.000 doanh nghiệp, có mặt tại 18 tỉnh thành trên toàn quốc và đạt tỷ lệ sinh viên tốt nghiệp có việc làm lên tới 97,7% - một con số ấn tượng khẳng định niềm tin và chất lượng. Đăng ký FPT PolySchool ngay hôm nay để trở thành sinh viên FPT PolySchool sau tốt nghiệp THCS tại đây: bit.ly/FPTPolySchool2025 hoặc qua hotline 0963.400.865. |